Nỗi buồn Bạch Tuyết - Nguyễn Minh Khiêm
Gửi bởi
ngày 21-05-2013 lúc 01:49 PM (5003 Lần đọc)
Nếu cuối đường kia không có bảy Chú Lùn
Em tránh làm sao khỏi nanh vuốt quỷ?
Khi trái đất này hẹp hơn cánh tay phù thuỷ
Em trốn đi đâu trong dải Ngân hà!
Khi quyền hành lọt vào tay những kẻ yêu ma
Thì trái đất là quả táo một nửa tẩm thuốc độc.
Đến mặt trời cũng đành bất lực
Để hành tinh một nửa là đêm.
Chúa Jesu và thánh Ala không che chở được cho em
Em nào khác chiếc lá non trong bão!
Gương thần kia không nịnh quân tàn bạo
Cũng bị ném xuống sàn nhà.
Những Chú Lùn trung thực thật thà
Muốn sống được phải tự mình dị dạng!
Cái ác độc tàng hình trong cái thiện
Em biết đâu cạm bẫy để mà lường!
Chốn trần gian địa ngục lẫn thiên đường
Bạch Tuyết ơi! Kinh thành nào cũng vậy.
Từ bên kia quả táo cuộc đời em trở lại
Nửa quả táo bên này câu thơ hát ru tôi.